Thấy ông nội rất chăm chú vào cuốn sách, Vô va quay sang hỏi ông : ” Ông ơi, ông đọc truyện gì thế ” ?
Ông nhẹ nhàng trả lời : ” Truyện lịch sử cháu ạ “.
Với vẻ nghi hoặc, Vô va ngó vào quyển truyện của ông, giọng rất bức xúc : ” Ông đọc truyện ***, thế mà ông nói dối cháu “.
Ông lại nhẹ nhàng, vẻ mặt buồn chán : “Với cháu là truyện ***, còn với ông, nó là lịch sử”
Giờ họa, cô giáo dạy các em học sinh lớp hai vẽ trái tim. Cô vẽ mẫu trên bảng xong rồi quay xuống:
- Các em vẽ đi!
Cả lớp bắt đầu vẽ. Riêng Vova không vẽ. Cô giáo hỏi:
- Sao em không vẽ?
- Thưa cô – Vova trả lời – Cô vẽ còn thiếu.
- Thiếu cái gì?
- Áo quần.
- Sao vậy?
- Ở nhà lúc ngủ dậy, em nghe ba em nói với mẹ: “Trái tim của anh ơi, anh mặc áo quần cho em nhé!”
Cô giáo ra bài tập cho học sinh: "Em hãy hát một bài hát ru mà mẹ em thường hay ru em ngủ". Vôva xung phong:
- Thưa cô em xin hát:
A ru hời ấy hời ru.
Con ơi con ngủ ứ ư cho ngoan
Để mẹ ...từ từ đã...
Để mẹ đi ...từ từ đã anh..
ơ ớ đi cấy ... yên nào anh..
Cô giáo : ??????
Ông nhẹ nhàng trả lời : ” Truyện lịch sử cháu ạ “.
Với vẻ nghi hoặc, Vô va ngó vào quyển truyện của ông, giọng rất bức xúc : ” Ông đọc truyện ***, thế mà ông nói dối cháu “.
Ông lại nhẹ nhàng, vẻ mặt buồn chán : “Với cháu là truyện ***, còn với ông, nó là lịch sử”
Bút bi đặt vòng tránh thai
Cô giáo quát:
- Em đang làm trò gì thế Vôva? Không được mất trật tự.
- Dạ vâng, nhưng mà thưa cô, em không hiểu. Cái bút là giống cái, cái ruột bút là giống đực, thế tại sao lại không có trẻ con ở đây?
Cô giáo đỏ mặt nói:
- Biến ngay khỏi lớp và mời phụ huynh đến đây.
Vôva thất thểu về nhà và bảo bố:
- Cô giáo mời bố lên trường.
- Thế có chuyện gì vây?
- Con hỏi cô, cái bút là giống cái, cái ruột bút là giống đực, thế sao không có trẻ con ở đây? Thế là cô đuổi con ra.
Bố Vova liền tháo tung cái bút bi, ngó nghiêng một hồi, bỗng thốt lên:
- Đây rồi, tất cả là tại cái này. Có một cái lò xo nằm ở trong đó.
Cô giáo quát:
- Em đang làm trò gì thế Vôva? Không được mất trật tự.
- Dạ vâng, nhưng mà thưa cô, em không hiểu. Cái bút là giống cái, cái ruột bút là giống đực, thế tại sao lại không có trẻ con ở đây?
Cô giáo đỏ mặt nói:
- Biến ngay khỏi lớp và mời phụ huynh đến đây.
Vôva thất thểu về nhà và bảo bố:
- Cô giáo mời bố lên trường.
- Thế có chuyện gì vây?
- Con hỏi cô, cái bút là giống cái, cái ruột bút là giống đực, thế sao không có trẻ con ở đây? Thế là cô đuổi con ra.
Bố Vova liền tháo tung cái bút bi, ngó nghiêng một hồi, bỗng thốt lên:
- Đây rồi, tất cả là tại cái này. Có một cái lò xo nằm ở trong đó.
Vova trong giờ hội họa
Giờ họa, cô giáo dạy các em học sinh lớp hai vẽ trái tim. Cô vẽ mẫu trên bảng xong rồi quay xuống:
- Các em vẽ đi!
Cả lớp bắt đầu vẽ. Riêng Vova không vẽ. Cô giáo hỏi:
- Sao em không vẽ?
- Thưa cô – Vova trả lời – Cô vẽ còn thiếu.
- Thiếu cái gì?
- Áo quần.
- Sao vậy?
- Ở nhà lúc ngủ dậy, em nghe ba em nói với mẹ: “Trái tim của anh ơi, anh mặc áo quần cho em nhé!”
Thông Minh!
Natasha đi học vể hớn hở bảo mẹ, mẹ ơi, hôm nay con kiếm được 2 rúp.
- Ở đâu ra thế?
- Thằng Vova đố con trèo lên cây, mỗi lần nó cho 10 kopec.
- Mày bị nó lừa rồi, nó làm thế để nhìn quần xilip của mày đấy.
- Hihi.., con biết rồi, con đâu phải đứa ngu? Cho nên hôm nay con đâu có mặc
quần xilip!!!
Natasha đi học vể hớn hở bảo mẹ, mẹ ơi, hôm nay con kiếm được 2 rúp.
- Ở đâu ra thế?
- Thằng Vova đố con trèo lên cây, mỗi lần nó cho 10 kopec.
- Mày bị nó lừa rồi, nó làm thế để nhìn quần xilip của mày đấy.
- Hihi.., con biết rồi, con đâu phải đứa ngu? Cho nên hôm nay con đâu có mặc
quần xilip!!!
Hát ru
Cô giáo ra bài tập cho học sinh: "Em hãy hát một bài hát ru mà mẹ em thường hay ru em ngủ". Vôva xung phong:
- Thưa cô em xin hát:
A ru hời ấy hời ru.
Con ơi con ngủ ứ ư cho ngoan
Để mẹ ...từ từ đã...
Để mẹ đi ...từ từ đã anh..
ơ ớ đi cấy ... yên nào anh..
Cô giáo : ??????
Sự cố đổi mới phương pháp giảng dạy !
Một thầy giáo vốn thích sự đổi mới trong công tác giảng dạy nên thầy luôn tìm mọi cách để bài học được sinh động. Và bào giờ bài giảng của thầy cũng có phần dẫn nhập rồi mới giới thiệu tựa bài, đại loại như:
"Trăm năm trăm cõi người ta
Đã sống thì phải thở ra hít vào
Trăm năm trong cõi người Tàu
Đã sống thì phải hít vào thở ra.
Hôm nay chúng ta học bài Hệ hô hấp".
Lần nọ, thầy chuẩn bị dạy tới bài "cái mền" (cái chăn). Ngẫm nghĩ chán chê, thầy hỏi học trò:
- Hàng ngày, ngoài ăn uống ra, chúng ta còn phải làm gì?
Cả lớp đáp:
- Dạ, ngủ ạ.
Thấy đúng ý, thầy hỏi tiếp:
- Thế chúng ta ngủ ở đâu?
- Dạ, trên giường.
- Thế giường có gì?
- Dạ, có.. nệm ạ.
Thầy giáo hơi bực mình, nhưng nghĩ chắc là sắp tới gối mền rồi, bèn hỏi lớp trưởng Vova:
- Vậy trên nệm có gì?
- Dạ, mẹ em.
- Vậy trên mẹ em có gì?!!
- Dạ... ba em.
Mất kiên nhẫn, thầy đập bàn hỏi:
- Vậy cái mền đâu?
- Dạ, mẹ em đạp nó rớt xuống gầm giường rồi!
- !!!
"Trăm năm trăm cõi người ta
Đã sống thì phải thở ra hít vào
Trăm năm trong cõi người Tàu
Đã sống thì phải hít vào thở ra.
Hôm nay chúng ta học bài Hệ hô hấp".
Lần nọ, thầy chuẩn bị dạy tới bài "cái mền" (cái chăn). Ngẫm nghĩ chán chê, thầy hỏi học trò:
- Hàng ngày, ngoài ăn uống ra, chúng ta còn phải làm gì?
Cả lớp đáp:
- Dạ, ngủ ạ.
Thấy đúng ý, thầy hỏi tiếp:
- Thế chúng ta ngủ ở đâu?
- Dạ, trên giường.
- Thế giường có gì?
- Dạ, có.. nệm ạ.
Thầy giáo hơi bực mình, nhưng nghĩ chắc là sắp tới gối mền rồi, bèn hỏi lớp trưởng Vova:
- Vậy trên nệm có gì?
- Dạ, mẹ em.
- Vậy trên mẹ em có gì?!!
- Dạ... ba em.
Mất kiên nhẫn, thầy đập bàn hỏi:
- Vậy cái mền đâu?
- Dạ, mẹ em đạp nó rớt xuống gầm giường rồi!
- !!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét